Tam sinh tam thế nghĩa là gì

  -  

Tam sinh tam nỗ lực – bố đời tía kiếp, nhắm mắt mở mắt, sau cùng vẫn không thoát được nhân duyên.

Bạn đang xem: Tam sinh tam thế nghĩa là gì

Yêu yêu, hận hận, ân ân, ân oán oán. Vay, nợ đậc ân đến cơ hội nào mới trả mang lại xong?

Ti Âm Thần Quân tè Thất Thập là quá khứ của Bạch Thiển, là tuổi trẻ của vị thượng thần đã mười tứ vạn tuổi này, nếu như hôm đấy ko đi săn thuộc đại ca Lệnh Vũ để bị Kình mến Quỷ Quân bắt về Đại Tử Minh Cung, nếu thời gian bị nhốt sống Đại Tử Minh Cung ko ăn nhiều hơn một đĩa giết thịt kho, thì có khi đã không gặp Nhị hoàng tử Minh Cung Ly Kính để rồi lại một kiếp oán thù dây dưa.

Bên Bích Dao Trì dưới Đại Tử Minh Cung hôm đấy, Ti Âm gặp gỡ Ly Kính, chỉ vì một cái áo giặt đến bạc màu mà dẫn lối nhân duyên. Ly Kính cả đời khinh thường chuyện “đoạn tụ” của phụ vương, không lúc nào nghĩ rằng công tử phong phú suốt ngày trăng hoa tuyết nguyệt như mình lại có lúc hoang mang vày một phái mạnh nhân. Ừ thì chữ duyên làm thế nào mà né được.

Một tối say không cất nổi lòng mình, cứ nghĩ cảm xúc nhiệt thành của bản thân mình từ trước đến giờ là tình bằng hữu, cho lúc thành thật tốt nhất mới nhận ra “A Âm, ta ưa thích ngươi, muốn ngủ cùng ngươi”.

Tình cảm kia của Ly Kính dành riêng cho Ti Âm cứ càng ngày càng lớn dần, thiết yếu nào trốn tránh. Lao đầu vào mấy chuyện giàu có nhằm khỏa phủ chỗ trống trong lòng cũng không tủ nổi. Thượng Thần cũng có thể có tuổi thanh xuân.

” Hắn không xem xét tới bình thường quanh nữa cơ mà ôm chặt rước ta, lờ đờ nói ” do ngươi, mặc dù là đoạn tụ cũng hổ ngươi chi.”

Vì một chữ tình còn trinh nữ ngần gì nữa. Tuy phải biến đổi nam trang, ở chung với toàn phái mạnh nhân, tuy vậy không chính vì như vậy mà Ti Âm tấn công mất con fan thật của mình, trong tim vẫn ôm ấp, mơ mộng cảm xúc thiếu nữ, biết là “âm mưu” dẫu vậy vẫn trường đoản cú nguyện lao đầu vào.

Là yêu thương đấy chứ!

Vì yêu cần mới đâu xem xét hắn là đàn ông của Quỷ vương bên dưới Minh cung, còn bản thân là thượng thần trên tiên giới, một lòng một dạ cảm động vị hắn ngần ngừ thân phận thật của nàng mà vẫn dám yêu nàng. Nhận cành hoa dưa loài chuột Ly Kính tặng, thật ý muốn phá lên cười, đường đường là Nhị hoàng tử phong lưu, mỹ người vợ chất đầy hậu cung mà sao lại dở người nghếch thế. Dẫu vậy cũng chỉ có cô bé mới biết, mắt hắn không rõ ràng được màu sắc tím với vàng, đề nghị hoa dưa chuột bỗng nhiên trở thành “tuyệt vậy danh hoa”.

Vì yêu nên những khi bị Ly Kính phản nghịch bội, sở hữu theo cô gái có gương mặt hệt nhau mình mà quăng quật lại nàng, Ti Âm uống rượu suốt bố ngày bố đêm, cuối cùng ở trong tim Mặc Uyên khóc nức nở.

Tình đầu rã vỡ, cho bảy vạn năm rồi nghĩ về lại vẫn thấy yêu đương tâm.

Ngày trường đoản cú Đại tự Minh Cung trở về, không mượn được ngọc hồn, sở hữu thương thế tới mức mẫu thân bắt buộc độ cho 1 nửa tu vi của bản thân mình mới tỉnh lại, nữ giới mở mắt, quay trở về làm Bạch Thiển. A Âm, vĩnh viễn theo sự ích kỉ của Ly Kính mất tích rồi.

Bảy vạn năm sau, thân cảnh mây mù, Bạch Thiển, không phải là A Âm của bảy vạn năm trước, bình thản nói với hắn, trong tâm yên tĩnh an ổn.

Ta âm thầm nhìn trời cao mênh mông, không chút xấu hổ ngần nói : ” Bất quá trong tim Quỷ quân cũng chỉ còn chút thắc mắc chưa giải cơ mà thôi. Lão thân dã nói rồi, với tính tình vì thế của Quỷ quân, cả đời chỉ xua theo phần nhiều gì không có được, một khi giành được rồi, hoàn hảo sẽ không quý trọng nữa. Bây giờ Quỷ quân một lòng theo đuổi lão thân, bất quá bởi vì sau lúc lão thân bị Quỷ quân bỏ rơi, lại không ngoan ngoãn đi kiếm đường chết, vẫn sống vui lòng hạnh phúc, do đó Quỷ quân cảm thấy lão thân chưa lúc nào có Quỷ quân trong lòng, cảm thấy chưa lúc nào bắt được trái tim yêu tinh của lão thân, đề nghị mới dây dưa không hoàn thành như vậy.”

Ừ thì thời gian, vẫn làm đổi thay con bạn đến thế. Nàng không phải là A Âm rung động vì chưng những lời thơ của hắn, hắn cũng ko còn tầm vóc phong lưu lại tiêu sái, khía cạnh mũi trong trắng hồng hào.

Bảy vạn năm, lần trước tiên được nếm trải mùi vị yêu đương, cô gái cũng không còn hối hận.

Tiểu Thất Thập, tiểu Thất Thập được sủng ái nhất của mang Uyên, ngày mặc Uyên đem nữ giới từ Minh cung trở về, lại chịu cố kỉnh cho nàng cha thiên kiếp, Bạch Thiển quỳ trước cửa hễ khóc như mưa. Mặc Uyên cùng với Bạch Thiển, không chỉ là sư phụ, không những là ân nhân.

Thế bắt buộc ngày mặc Uyên bị Hoàng Đông Chung để cho hồn phi phách tán, nữ ôm chặt thân xác khoác Uyên, đôi mắt đỏ ngầu, sẵn sàng mang cả người đời ra bồi táng.

Rõ ràng chưa phải vì trả ơn mặc Uyên nhưng mà Bạch Thiển, mặc dầu thương tích đầy mình, giảm xuống mấy nghìn năm tu vi vẫn trích máu nhằm bảo toàn thân xác mang Uyên. Cũng không hẳn vì chiếc nghĩa thầy trò mà thanh nữ xóa sạch oán thù với Ly Kính xuống Minh Cung mượn ngọc hồn để rồi dấn lấy hối tiếc và mến tổn.

Trong lòng Bạch Thiển, khoác Uyên có vị trí như người thân trong gia đình của nàng, cũng như cha mẹ, như mấy vị ca ca, như thượng thần chiết Nhan. Tình cảm đó gồm sự yêu thích mê của tuổi trẻ, tất cả sự ngưỡng mộ, gồm sự thân thiết. Trải qua bảy vạn năm, Bạch Thiển vẫn tháng ngày trích máu của chính bản thân mình bảo toàn thân xác mặc Uyên, đợi ngày người trở về, lại mỉm mỉm cười ôm con gái vào lòng điện thoại tư vấn mấy giờ đồng hồ Tiểu Thất Thập, để mặc phái nữ ở trong trái tim nhõng nhẽo mãi không thôi.

Tố Tố – bên trên đỉnh Tuấn Tật Sơn ở Đông Hoang ở đầu cuối cũng chỉ là 1 trong những giấc mộng. Tố Tố ngờ nghệch cùng thờ ơ, lần thứ nhất biết cầm cố nào là yêu mến một người, được hắn đặt đến cái tên gọi Tố Tố cũng cảm thấy phấn kích mấy ngày liền.

Nàng yêu đương hắn, không chỉ có mang đái hài tử của hắn, bên cạnh đó ngây thơ suy nghĩ một ngày nào này sẽ làm hắn cảm động, sẽ khiến cho hắn thương thiếu nữ chứ không phải chỉ do trả một chiếc nợ ân tình.

Ta thậm chí là còn ảo mộng một chút, mặc dù hắn không thương ta, nhưng gồm phải tuyệt không, cũng thích ta một ít ?

Trót lụy yêu thương thương, có đôi khi, khiến cho con người ta trở nên ti tiện yếu mọn.

Hồi đầu chị em đâu bao gồm yêu hắn, chỉ thấy 1 mình trên đỉnh Tuấn Tật Sơn quá tịch mịch, cần mới thuận mồm nói ” Không bằng ngươi đem thân ra thường bồi”. Không ngờ hắn lại hôn phối với nàng, lại còn tồn tại thêm một tè hài tử trong bụng.

Sau đó, hắn mang chị em lên Cửu Trùng Thiên, đàn bà mới biết phu quân của bản thân không phải fan phàm.

Cái đêm đàn bà nghe thấy hắn cùng Thiên phi Tố Cẩm trò chuyện, mẫu ngày mà nữ giới bị hắn hiểu nhầm, cướp đi hai tròng mắt, chiếc đêm một mình nàng vất vả lâm bồn không có hắn bên cạnh.

Cuối thuộc Tố Tố cũng biết chũm nào là yêu thương một người, nạm nào là hận một người.

Nàng đứng bên cạnh Tru Tiên Đài, nghe thấy giờ hắn vọng ra từ mẫu gương đồng, âm thanh hoảng loạn và tuyệt vọng, đưa ra quyết định buông tay, không thể muốn đo lường và tính toán nợ nần với hắn nữa. Nhảy đầm xuống từ Tru Tiên Đài, bị lệ khí của nghìn ngàn vạn vạn tuyệt cụ thần binh xé rách nát được phong ấn, Tố Tố mới phân biệt mình thực chất không phải là 1 trong phàm nhân.

Nhưng sau cuối không còn gì khác quan trọng nữa, con gái yêu hắn, nữ giới hận hắn, tất cả cũng chỉ là 1 trong hồi thiên kiếp. Uống một số loại thuốc quên khuấy quá khứ, nàng thật sự hy vọng buông tay. Mấy chục năm đó, tất cả cũng không thể lại gì.

Xem thêm: Game Ông Già Noel Đ - Google Theo Chân Ông Già Noel

Trước đôi mắt này là chén thuốc bốc hơi nghi ngút.

Thế gian này chung cuộc chưa bao giờ có một Tố Tố bên trên Tuấn Tật Sơn. Bất thừa nó chỉ là một trong những giấc mộng của thượng thần Bạch Thiển, con gái của Bạch Chỉ Đế Quân, rất nhiều khổ sở từ từ tan thành mây sương trong nhan sắc hoa đào.

Sau khi tỉnh mộng, gần như gì đã từng qua, hãy yêu cầu quên sạch.

Bạch Thiển, đàn bà của Bạch Chỉ Đế Quân, tiên tổ là viễn cổ thần, có mặt đã là một tiên thai, tu luyện ko lâu đã lên chức thượng thần.

Mười bốn vạn tuổi, thần tiên trong mọi chốn chén hoang tứ hải đông đảo cung kính gọi thiếu phụ hai giờ “Cô cô”.

Vẫn không kết hôn.

Trải qua mười tứ vạn năm, trải qua từng nào thiên kiếp, Bạch Thiển giữ trên bạn mình sự hờ hững và bái ơ. Vì bị Tang Tịch trường đoản cú hôn khiến Thiên Quân bực tức tứ hôn, ai phát triển thành thái tử đều nên kết hôn cùng với nàng, để cho tuổi con trẻ của Bạch Thiển trôi qua nhạt nhẽo. Bạch Thiển đến rằng, mình đã nếm đủ ngũ vị è cổ đời, buộc phải tỏ ra khá xa lánh cuộc sống, cứ tưởng không liệu có còn gì khác khiến con gái bận tâm, cuối cùng lại bị hai phụ thân con Dạ Hoa quân – thái tử Thiên tộc, vị hôn phu kém phái nữ chín vạn tuổi làm cho quay cuồng.

Bạch Thiển trái thật rất giản đơn thương. Sự bàng quan của nàng khiến nàng giữ bình tĩnh một giải pháp đáng ngạc nhiên, cùng thỉnh thoảng còn nảy ra gần như ý nghĩ cực kỳ quái đản. Thiếu phụ sống thanh cao dẫu vậy yêu hận rõ ràng. Món nợ Ly Kính năm xưa, vày tuổi trẻ, cô gái cũng xua tay xí xóa. Tang Tịch bởi vì tỳ phụ nữ của cô bé mà dám kháng lệnh Thiên Quân, trường đoản cú hôn với nàng, Bạch Thiển cũng xung quanh toán. Thế nhưng Huyền Vũ – vương hậu của ma giới, năm xưa không chỉ là cướp đi Ly Kính vào tay nàng, không chỉ là trà trộn vào có tác dụng hại mặc Uyên, mà giờ còn dám rượu cồn vào thân xác mặc Uyên với A Ly. Thù cũ nợ mới, Bạch Thiển tay thay Ngọc Thanh Côn Luân Phiến tiến thẳng mang đến Đại Tử Minh Cung ko chút đắn đo.

Nàng là như thế, thờ ơ và sòng phẳng, ghẻ lạnh nhưng nhẹ dàng, bên ngoài mạnh mẽ bao nhiêu thì phía bên trong yếu đuối bấy nhiêu.

Bạch Thiển vẫn tự giễu cợt mình là 1 “lão thái bà”, tự bản thân thương xót đến số phận của Dạ Hoa ” Thật nhớ tiếc cho dáng vóc ngọc thụ phong lâm, tuổi lại còn trẻ, sau cùng lại phải kết hôn cùng với lão thái bà ta đây, thiệt không ngoài làm cho tất cả những người ta than thở, trời thiệt bất công, quá là bất công.” cố kỉnh nhưng, trải qua ngần ấy năm với bao nhiêu kiếp nạn, Bạch Thiển vẫn duy trì được sự thơ ngây của mình, sống không một chút toan tính, thỉnh thoảng đối xử vẫn vô cùng trẻ con.

Thế nên, mặc dầu nàng vẫn lấy khoảng cách chín vạn năm tuổi giữa mình với Dạ Hoa ra làm cho lá chắn, mặc dù vị hôn phu “đáng tuổi nhỏ cháu” phụ nữ cư xử còn đứng đắn, chín chắn rộng nàng, thì vẫn bị Dạ Hoa tạo cho đỏ khía cạnh tía tai, vẫn để cho nàng cảm thấy rung động. Dạ Hoa làm bạn nữ cảm thấy, mình vừa mới được bảo vệ, vừa mới được đối xử dịu dàng.

Bạch Thiển mười bốn vạn năm tuổi bước đầu biết mang đến sự ngọt ngào và lắng đọng của tình yêu, sự yên tâm vì được bao bọc.

Nàng càng cố gắng tìm cách đẩy Dạ Hoa ra, lại càng thấy bản thân bị hút vào, khỏe khoắn hơn. Chắc rằng là vì chưng duyên số, vị Tang Tịch tự hôn mới làm cho nàng tất cả vị hôn che “nhỏ tuổi” này, bởi duyên số nên thiếu hiểu biết sao cô gái lại mang khuôn mặt y hệt chủng loại thân của A Ly.

Bạch Thiển, cô bé đâu tất cả biết rằng, nữ với Dạ Hoa là duyên bố kiếp, nợ tam sinh.

Mỗi lần hắn gọi thiếu phụ hai tiếng “Thiển Nhi”, bạn nữ cảm thấy vượt thiếu phép tắc, nhưng cuối cùng cũng lặng lẽ âm thầm cho qua. Hắn tất cả “phi lễ” với bạn nữ thế nào, Bạch Thiển cũng không cùng hắn so đo gì cả, lại vì hắn mà ghen tuông với cùng một vị tiểu tiên làm mất đi hết cả thể diện thượng thần.

Dạ Hoa nói rằng nữ quá sòng phẳng, sinh sống trên đời mấy vạn năm cũng không muốn thiếu ai một chiếc ân tình. Ngày nàng cưu mang hắn trên đỉnh Tuấn vớ Sơn, ngày hắn đưa phụ nữ về Thiên cung lại lấy đi đôi tròng mắt của nàng. Ngày hắn vì thanh nữ mà đi Đông Hải Doanh Châu bị thần thú cằn trọng thương, lại vì thiếu phụ mà lấy mấy vạn năm tu vi của bản thân mình ra luyện tiên dược đưa cho Mặc Uyên. Người vợ và hắn, sau cuối ai yêu thương ai, ai hận ai, ai vay ai, ai nợ ai, bắt buộc nào thống kê giám sát được.

Tình cảm hắn dành riêng cho nàng, cô bé trả núm nào mang đến đủ?

Đến cơ hội mất đi Dạ Hoa, người vợ mới nhận thấy rằng, không còn gì quan trọng nữa. Hắn yêu nàng hay như là muốn đền bù mang lại Tố Tố cũng không hề quan trọng, nàng chỉ cần hắn thôi.

Muốn lại được thấy được hắn, dù chỉ với trong giấc mộng, muốn được nghe thấy hắn khẽ hotline mấy giờ “Thiển Nhi.”

Dù gồm bị hôi phi yên khử cũng ko có gì cả, bất quá chỉ với cùng một nơi với hắn.

Ánh nắng và nóng len qua từng mây chiếu trực diện xuống dưới, cây hoa đào trong thanh sơn bích thủy, giống như ráng lành bùng cháy rực rỡ trường minh bạt mạng nơi Cửu Trùng Thiên.

Dưới nuốm lành bùng cháy rực rỡ kia gồm một thanh niên vận hắc bào sẽ đứng, chỉ tương đối giơ tay ra, các ngón tay hạn hẹp thon nhiều năm khẽ vuốt ve chiêu tập bia trước mặt.

Giống như 1 cảnh tượng trong mơ.

Ta ngay sát như xong thở bước tới trên nhị bước, chỉ sợ rượu cồn tác to gan quá, cảnh tượng trước mắt sẽ trở thành mất.

Hắn tự từ quay đầu lại, gió vơi thổi qua, vậy lành trên cây rập rờn như một làn sóng red color rực. Hắn mỉm cười, cái vẻ bên ngoài ấy vẫn y y hệt như lúc ta mới gặt, mày như họa, tóc đen thẫm. Vào lớp sóng đỏ rực kia có mấy đóa hoa khẽ rơi xuống, vào trời đất không còn ngẫu nhiên màu nhan sắc nào, cũng không còn ngẫu nhiên âm thanh làm sao nữa.

Hắn khe khẽ call : ” Thiển Nhi, lại đây.”

Cuối thuộc nàng cũng được nếm trải cầu nguyện niềm hạnh phúc của mình.

Ba kiếp nhân duyên.

Quá khứ, hiện tại tại, tương lai.

Xem thêm: Truyện Ma Có Thật: Xóm Có Vong Em Phải Làm Sao ? Truyện Ma Có Thật: Xóm Có Vong Em Phải Làm Sao

Giữa rừng đào đỏ rực, hoa cất cánh lất phất vào gió như mưa sa, mãi mãi chỉ còn là hạnh phúc.